Type to search

Cuộc sống lấp lánh hơn ta tưởng

Chia sẻ

Cuộc sống của bạn lấp lánh đến đâu hoàn toàn phụ thuộc vào bạn. Nếu bạn biết cách, nỗi cô đơn thành thị cũng sẽ trở thành sự lôi cuốn và quyến rũ; nếu bạn biết cách, nỗi ám ảnh về mối quan hệ tình-yêu-lơ-lửng không ràng buộc cũng có sức hút. Tất cả là ở bạn, hãy thêm vào đó một chút lấp lánh của sự xinh đẹp, tự tin và năng động!

Một câu chuyện ngụ ngôn nọ kể rằng: “Có cậu bé sống trong ngôi nhà nhỏ trên sườn đồi. Mỗi ngày nhàm chán trôi qua, từ cửa sổ phòng mình, cậu luôn nhìn ngắm và ao ước được sống trong căn nhà trên đỉnh đồi, nơi có khung cửa sổ bằng vàng sáng lấp lánh. Một ngày kia, cậu quyết tâm đi đến ngôi nhà nọ, bởi tin rằng chỉ có ở nơi đó, cậu mới tìm được sự sung sướng và niềm yêu đời. Nhưng thất vọng thay, khi đến nơi, đó chỉ là một căn nhà hoang phế với khung cửa tồi tàn. Khi trèo lên căn phòng có khung cửa bằng vàng thường mơ ước, cậu thảng thốt nhận ra, từ nơi đây, căn nhà của cậu bừng sáng lấp lánh như được dát vàng. Thì ra, ánh mặt trời đã làm mọi thứ trở nên rực rỡ, chứ chẳng có khung cửa bằng vàng nào cả”.

AI CŨNG TỪNG MƠ MỘT KHUNG CỬA LẤP LÁNH?

Trong cuộc sống tẻ nhạt này, hình như mỗi người chúng ta đều giống hệt cậu bé kia – những cậu bé, cô bé trong hình hài của những người lớn -luôn giữ trong lòng mình một khung cửa sổ lấp lánh và luôn có xu thế hướng về khung cửa lấp lánh đó.

Tôi, 30 tuổi, nhan sắc không tệ, công việc tương đối tốt, lương đủ để mua 03 chiếc váy đẹp mỗi tháng, đi club mỗi tuần và một năm du lịch nước ngoài một hoặc hai nước, tùy điểm gần xa. Mỗi ngày 6h về đến nhà, 8h bắt đầu rảnh rỗi để viết tiểu thuyết diễm tình, sáng tác nhạc hoặc cặm cụi vẽ tranh mà chả biết bao giờ sẽ nổi tiếng. Tôi thấy đời buồn nhiều hơn vui!

Nhiều lần tôi tự hỏi lòng sao đến tuổi này, trải qua hàng tá cuộc tình mà vẫn cứ đi về lẻ bóng, thiếu vắng hơi ấm của người đàn ông. Mỗi đêm thức dậy tự nhiên chảy nước mắt, chỉ mong được cuộn và nằm gọn trong một vòng tay vững chãi, để được làm con mèo nhỏ nũng nịu. Phải như thế thì mới thật là cuộc đời đáng sống của người đàn bà!

Cô bạn thân xinh đẹp của tôi có người tình giống hệt như tôi hằng mơ ước. Anh thành đạt, đẹp trai, dịu dàng và biết săn sóc. Họ yêu nhau 06 năm, dọn về sống chung nhưng vẫn giữ cuộc đời của một tình nhân. Có nghĩa là sáng sáng chàng đưa nàng đến công sở bằng chiếc se-dan cáu cạnh, hôn từ biệt nhau, tối cùng nhau dùng cơm. Thỉnh thoảng khi thì đưa nhau đi xem phim hoặc khi thì lại đi xem hòa nhạc.

Ảnh: H&M x Johanna Ortiz

Tôi thường trầm trồ trước hạnh phúc của bạn, nghĩ sao trên đời có người may mắn thế, vừa đẹp, vừa tài, lại vừa có bạn tình để yêu thương và được thương yêu. Nhưng (đời rất nhiều chữ “nhưng”) trong một buổi tối tâm sự cùng nhau, cô bạn tôi cười như “mếu”, bảo mình đáng thương lắm. Bởi đã ngấp nghé bước vào ngưỡng trung niên mà người yêu vẫn né tránh hôn nhân, mối tình bề ngoài tưởng thú vị nhưng thực ra nàng đã cảm thấy quá ngán ngẩm với thứ tình yêu lơ lửng không-ràng-buộc. Đến giờ, bạn tôi chỉ mong sao có một gia đình bình thường và những đứa con ngoan. Đó mới là đàn bà hạnh phúc, là cuộc sống lấp lánh mà cô ấy không thể với tới.

Khao khát của cô bạn thân lại chính là cuộc sống mà chị gái tôi đang tận hưởng. Chị tôi không quá giàu nhưng không thiếu thốn, anh rể không quá thành đạt hay lãng mạn nhưng đạt chuẩn ông chồng chẳng có gì để than phiền. Họ có với nhau hai thiên thần nhỏ, cuộc sống bề ngoài là một gia đình an ấm, hạnh phúc. Nhưng chị tôi có vui sướng không? Có lẽ không! Mỗi lần gặp nhau, chị tôi đều than cuộc sống gia đình đầu tắt mặt tối, nào lo cho chồng, cho con, lo bên nội, bên ngoại, không kịp có tâm trí để phấn đấu trên nấc thang sự nghiệp, cũng chẳng có thời gian chăm sóc cho mình. Nên chị tôi chỉ mơ có cuộc sống… giống tôi hiện giờ, tức là 08 tiếng cắm mặt làm việc, tối về pha ly cocktail, ngâm mình trong bồn nước nóng, viết tiểu thuyết diễm tình. Chị tôi bảo đó là nỗi cô đơn đẹp, nỗi cô đơn thành thị, nỗi cô đơn làm đàn bà say đắm và quyến rũ hơn. Cuộc sống lấp lánh bằng những giây phút cô đơn lãng mạn như thế, chứ đời còn gì thi vị, khi phải có thêm ông chồng quần đùi, áo mayo, còn mình trông như bà mợ thường xuyên khai mùi nước tiểu con trẻ.

CHO ĐỜI THÊM CHÚT LUNG LINH

Cuộc sống của tôi, của bạn tôi, của chị tôi nhạt nhẽo không phải vì bản chất nó đúng như thế mà bởi chúng ta chỉ nhìn thấy cánh cửa sổ lấp lánh ở căn nhà khác từ cái cửa tồi tàn của nhà mình. Có phải vì tôi cứ nhìn vào cuộc tình hạnh phúc của bạn mình nên mỗi đêm viết nhật kí chỉ thấy nước mắt rơi mà chưa bao giờ nhận ra sự kỳ diệu của nỗi cô đơn đã khiến tâm hồn mình nhạy cảm hơn, tinh tế hơn? Có phải cô bạn tôi đến ngưỡng trung niên, nhìn những gia đình đầm ấm xung quanh, tự bảo mình cần một mối ràng buộc, chứ chắc gì một ông chồng có thể cho cô nhiều yêu thương và săn sóc như anh bạn trai nọ? Và chị tôi, hình như, cứ phải cố tình làm cho mình tất bật mới cảm nhận được là đàn bà chu toàn, tử tế. Bởi ai cấm đàn bà có chồng không thể gửi con về nhà ông bà vào những cuối tuần, để bỏ trốn đâu đó với quyển tiểu thuyết trong tay và nỗi cô đơn thành thị?

Nếu muốn có cuộc đời lung linh, tôi nghĩ chúng ta nên đi học lớp pha màu. Tất cả các màu đều có thể tạo nên từ hệ ba màu chuẩn đỏ-xanh cây-xanh biển (hệ RGB) nhưng riêng những màu lấp lánh thì chỉ ba màu cơ bản đó thôi là chưa đủ. Cần có thêm hợp chất nhũ được thêm vào hỗn hợp màu, và càng nhiều chất nhũ thì ánh sáng càng trở nên lấp lánh. Điều kì diệu nhất của sự lấp lánh chính là nó có thể được tạo nên từ bất kỳ sắc màu nào, cho dù đó là vàng rực rỡ, trắng nhạt nhòa hay đen u ám. Khi được rót vào chút nhũ lấp lánh, mọi thứ màu sắc đều có quyền trở nên lung linh.

Tôi nghĩ mỗi chúng ta cũng nên thêm vào chút óng ánh cho cuộc đời. Thứ nhũ sáng đẹp đẽ đó chính là biết trân quí và tận hưởng mỗi cảm xúc diễn ra từng giờ phút, bất kể nó có thể là chán nản, ngán ngẩm, cô đơn, đau đớn, mệt mỏi,… Bất kể thứ cảm xúc nào cũng được Chúa Trời ban tặng với mục đích riêng của nó. Đau đớn để biết tránh những điều gây tổn thương. Chán nản để biết tư duy lại mục đích sống. Cô đơn để nhìn đến tận cùng những góc khuất của tâm hồn. Và quay cuồng, mệt mỏi để biết yêu những phút riêng mình lặng lẽ, bình yên.

Quyết định chọn cuộc đời lấp lánh bất kể gam màu nào chứng tỏ bản lĩnh của người phụ nữ trưởng thành hiểu mình có gì, cần gì và biết làm mới cuộc sống của mình trong mỗi khoảnh khắc, không cần than phiền, cũng không so sánh. Bởi ta hiểu cuộc sống có những gam màu khác nhau nhưng ai dám nói vẻ đẹp của màu đen óng ánh kém hấp dẫn hơn màu hồng đầy bóng nhũ?

Hỡi các quí cô duyên dáng của Style, bạn đã đủ bản lĩnh để có một cuộc đời lấp lánh – theo cách của bạn chưa?

Pocket
Tags:

You Might also Like