Type to search

Phong cách sống Tâm lý

HÃY TẬP LÀM PAPARAZZI CHO CHÍNH MÌNH

Chia sẻ

Chúng ta, chẳng cần phải nói ra, đang thuộc về thế hệ luôn hướng về phía trước, khao khát, mong chờ tương lai, sợ hãi ám ảnh đều về nó. Nhưng làm thế nào để làm chủ nó? Tương lai chông chênh vì tất cả những gì chúng ta có thể làm rốt cuộc cũng chỉ là chờ đợi dự đoán.

Thử một ngày quên mất tương lai

Thế giới chúng ta đang sống là chuỗi những bí ẩn chưa khám phá, muốn hay không những tác động tới thời gian chỉ mới dừng lại ở nét vẽ cỗ máy thời gian trong túi thần kỳ của mèo máy Doraemon. Tất yếu trong bản chất con người là điều gì càng ngoài tầm với càng khơi mạnh lửa chinh phục. Tựa hồ bí mật vẽ thêm nét quyến rũ, con người ta mải miết tìm mọi cách để sự đoán đón đầu và kiểm soát vận mệnh của mình và xu hướng của xã hội. Vậy nên chúng ta liên lỉ chạy đua với tấm lịch để bàn và chiếc đồng hồ đeo tay, nào thì xem ai nhanh hơn ai: các nhãn hàng cuối năm đã thúc giục các phòng marketing lên kế hoạch cho chiếm lĩnh ngôi vị đầu thị trường của năm sau, Tết chưa tới mà tôi biết có công ty đã kịp quay xong TVC cho mùa hè sắp tới, đầu ngày hôm nay đã có lịch làm việc của tuần sau, tuần tới, kế hoạch quý sau phải xong ở tháng đầu quý này, các nhà thiết kế hối hả tung ra những bộ sưu tập thời trang đi sớm hơn trước hai mùa để kịp trở thành trend setter cho một nửa thế giới,…cứ thế, cứ thế chúng ta sắp đặt trước mọi thứ càng sớm càng tốt, không thể để tới thời điểm ấy được rảnh tay nghỉ ngơi, mà rồi chúng ta lại có thêm thời gian để tiếp tục làm những điều xa xôi hơn nữa. Mặc kệ mấy chiếc kim cứ đủng đỉnh không nhanh hơn một tích tắc, nhân loại quần xoay hoài trong vô chừng.

 

Hướng về tương lai, tích trữ phòng cơ luôn là điều thiết thân và nên làm còn hơn cứ ủ rũ bên quá khứ. Đừng bỏ đi sự bận rộn cho ngày mai, điều tôi biết không ai có thế. Nhưng đừng bao giờ quên tương lai chông chênh, tựa như giữ nước trong tay. Một Walkman tự tin với “luôn đi trước thời đại” không thể giúp Sony tiên liệu thoái trào khi các thiết bị nghe nhạc số tối tân đánh chiếm thị trường, khi những chiếc smartphone tích hợp đủ mọi ứng dụng trở nên bất khả chiến bại; một thay đổi nhỏ sẽ khiến kỳ công phòng bị tan loãng không vết tích, thêm một rúng động nữa có thể tất cả chúng ta sẽ chẳng còn ngày mai.

Điều duy nhất tôi tin là sự chuẩn bị hoàn hảo và chắc thắng cho sau này là trân quý thời khắc hiện tại, bới nếu hiện tại trọn vẹn bạn sẽ bớt đi rất nhiều thời gian chết sau này ở thì tương lai dành cho việc ngoái lại ngẫm suy tiếc nuối.

Chiếc áo hai tháng trông chờ, nay mặc vào người hãy thử dành cho nó lâu hơn 5 phút để ngắm nhìn và cảm nhận về thớ vải êm mượt trên bề mặt áo; rồi đôi bốt ấy, chân bạn khi được xỏ vào lớp da thuộc mềm mại mới thoải mái hạnh phúc dường này. Khi sải bước trên phố, hãy cố gắng chìm vào cảm giác tự mình quan sát mình theo từng khoảnh khắc giống như những lần thay đổi góc quay của một bộ phim; khi tóc lòa xòa một bên thái dương, khi đảy cửa bước vào một quán cà phê, khi khúc khích sau ống tay áo, hoặc nằm dài đọc sách ở một góc quen thuộc thơm mùi bánh mới nướng bên người yêu…

Chúng ta ít có cơ hội được ngắm nhìn lại mình ở những khoảnh khắc tự nhiên nhất như thế trong đời từ một góc nhìn hoàn toàn tách biệt; những bức ảnh chăm chú nhìn vào ống kính nhận thức được mình đang chụp ảnh thật khó gợi ra cho chính nhân vật điều gì khác thường; nhưng chính những khoảnh khắc vô tình “được ghi lại mà không hay” mới khiến chúng ta ngạc nhiên kèm thêm chút thú vị khi được xem lại. Hệt như một cô người mẫu nổi tiếng thế giới luôn được săn đón và chụp ảnh liên tiếp mỗi khi sải bước chân ra đường; khoảnh khắc tận hưởng không phải là lúc đứng mẫu cho các tay máy tác nghiệp, mà là ngày hôm sau hay hôm sau nữa khi nhìn lại mặt báo và thấy ảnh mình trên ấy và có cơ hội ngắm nhìn lại chính mình với con mắt của một người ngoài cuộc đang săm soi bộ cánh, cô ấy mặc đẹp là cho người khác và cho mình với con mắt độc giả của mọt ngày nào sau đó.

Vậy nên, tin tôi đi, hãy tập làm paparazzi cho chính mình, khi tận hưởng cuộc sống hãy tập tạo cho mình thêm một đôi mắt thứ hai trong tâm tưởng, ngắm nhìn chính mình vào những khoảnh khắc hiện tại, và bạn sẽ thấy tốt đẹp trong tầm tay, ngay giờ phút này mới thực sự quý giá.

Bây giờ là 1h sáng của tôi. Và tôi thấy thật hạnh phúc vì mình vẫn còn đang còn tinh anh, vẫn mặc váy mini vì còn có thể, vẫn có thể viết những diễm tình ca mà không bị xem là sống không đúng tuổi, quan trọng hơn cả là tôi ý thức được những gì mình đang có ở chính ngay lúc này, nhận thức về chính mình như thể đang quan sát một ai đó mình ngưỡng mộ. Và thế là khoảnh khắc này đi qua sẽ là đi qua mãi mãi, 20 năm sau tôi vẫn sẽ không tốn thời gian để ngồi âu sầu về nhưng bây giờ đã được gọi tên “hồi ấy giá mà”.

Và thế là tương lai của tôi sẽ chỉ có tiến lên phía trước. Có nhớ sẽ chỉ nhớ những điều đẹp đẽ. Và những điều đẹp đẽ sẽ là cảm hứng cho tương lai tiếp tới. Như thời trang vintage là một gợi nhớ đẹp đẽ về thời của mẹ chúng mình, và chúng mình là một hiện thân đẹp đẽ trẻ trung của bố mẹ lúc xưa. Đầy sống động và tươi mới.

Và vì tương lai được mua bằng hiện tại, hãy đảm bảo có thể tiết kiệm đủ để mua tương lai của mình với thật nhiều những tờ bạc hiện tại mang tỷ giá “hạnh phúc” và “thỏa ý”.

Cho nên, thử một hôm không nghĩ đến ngày mai xem sao! Nếu vẫn muốn tính toan cho bộ cánh mùa sau, đừng quên chúng ta vẫn còn dăm mười phút vô dụng không thể làm gì để dành cho việc ấy: đấy là khi buộc ngồi một chỗ chờ lớp nước sơn móng khô tinh tươm và ánh màu lộng lẫy!

STYLEMagazine/Ảnh: Sandro – Hope Campaign FW21

Pocket
Tags: