Đêm qua, trong lúc trên đường từ sân bay trở về nhà sau một chuyến bay dài, trên mình vẫn còn mặc nguyên áo vest dạ, khăn len và giày boots cao cổ, tôi vô tình nghe được trên radio thông báo rằng ngày mai nhiệt độ sẽ tăng, nắng vàng, gió nhẹ. Tiếp theo đó là khúc mùa xuân của vivaldi. Trong lòng bất chợt cảm thấy có chút thay đổi. Giống hệt như khi bạn có thể ra khỏi nơi trú ẩn sau một mùa dài, đứng trên một quảng trường rộng lớn, ngắm nhìn những cô gái mặc váy hoa thoang thoảng trên mình vị tươi mát của chút ít Miss Dior chérie blooming bouquet. Phải giống hệt như thế. Và bạn biết, mùa xuan luôn là sự mong đợi ngọt ngào trong tất cả chúng ta.
Lần đầu tiên tôi nghe thấy từ fling là vào năm tôi học đại học năm thứ nhất ở châu Âu. Lúc đấy chỉ cảm thấy nó là một từ là lạ, thanh âm nghe hay hay và được bạn bè cùng lứa giải thích nôm na để hiểu rằng nó có gì đó tương tự như nghĩa “say nắng” trong tiếng Việt. Từ fling thường đi kèm với một mùa có kì nghỉ dài trong năm như mùa hè hoặc mùa xuân (spring break, summer holidays) bởi vì vào thời gian này thanh niên chúng tôi sẽ đi du lịch xa nhà một mình hoặc cùng gia đình và có cơ hội gặp gỡ những đối tượng mới trong một môi trường hoàn toàn xa lạ. Bạn hãy tưởng tượng đi! Khi bạn hai mươi tuổi, bạn đặt chân đến một nơi hầu như chẳng mấy ai quen biết bạn, rồi bạn vô tình gặp gỡ một đối tượng cùng chung tần sóng. Tuổi trẻ là sẽ luôn là lí do mạnh mẽ cho tất cả mọi điều, dẫu đấy là sai lầm hay thất bại. Tuổi trẻ sẽ thôi thúc bạn tiến lên một bước hướng về nơi làm con tim bạn rung động. Tuổi trẻ sẽ nhem nhóm trong lòng bạn mong muốn được phiêu lưu mạo hiểm. Không cần phải biết đến quá khứ của đối phương, không cần biết đến tương lai trước mặt. Chỉ duy nhất hiện tại là quan trọng. Khi ấy, nếu đã từng trải qua, bạn sẽ có thể nhìn tôi mìm cười và bảo: “À, spring fling!”
Tôi nhớ vào năm hai mươi mốt tuổi, vào kì nghỉ xuân năm thứ hai đại học, tôi xách ba lô đi du lịch một mình đến Corniglia, một thành phố nhỏ nước Ý nằm trong cụm Cinque Terre nổi tiếng. Thông thường khách du lịch sẽ bỏ qua Corniglia bởi vì sau khi trải nghiệm 400 bậc thang đá của Lardarina thì Corniglia chỉ còn dốc và dốc, không còn gì đặc biệt hơn nữa. Nhưng tôi quyết định vẫn một mình leo hết 400 bậc thang đá đấy. Khi đi được tầm hai chục bậc thì phát hiện ra mình có một người bạn đồng hành. Anh ấy tên là Chan. Thật nhanh chóng, chúng tôi bắt chuyện với nhau. Gia đình Chan là một gia đình Đài Loan có truyền thống lâu năm trong việc trồng và sản xuất trà nhưng anh lại không có chút hứng thú nào với nghề nghiệp của gia đình. Tuy nhiên là con cả trong nhà, Chan buộc phải học để kế nghiệp. Thế là Chan quyết định tự thưởng cho mình một chuyến du ngoạn trước khi chính thức bắt tay vào tiếp quản mọi thứ. Năm đó Chan hai mươi bảy tuổi. Sự từng trải điềm đạm chín chắn rất mực đàn ông của Chan đã khiến tôi, một cô bé non nớt cảm thấy rung động lẫn chút âm thầm ngưỡng mộ. Nhưng tuyệt vời hơn tất cả là bên cạnh người đàn ông ấy, bản thân cảm thấy an toàn và có thể thoải mái chia sẻ mọi điều như đã quen từ lâu lắm. Chúng tôi đã đi bộ cùng nhau qua rất nhiều con dốc lớn dốc bé của Corniglia, ngồi lặng yên bên cốc espresso đặc trưng kiểu Ý và chiêm nghiệm điều mà người Ý vẫn gọi là “il dolce far niente” (sự ngọt ngào của im lặng). Cho đến lúc chia tay. Phải, cho đến tận lúc đấy cả hai mới giật mình nhận ra bữa tiệc nào cũng có đoạn kết. Những rung động xinh đẹp đến rất nhanh nhưng chúng cũng giống như việc tôi quyết định xách va li lên đường vào kì nghỉ, không thể kéo dài mãi mãi. Thật ngắn ngủi nhưng cũng sẽ mãi mãi ở lại trong cuộc đời bạn.
Tuy nhiên, đó là khi tôi hai mươi mốt tuổi. Xúc cảm mùa đến dễ dàng chỉ cần dựa vào một chút thay đổi, một chút gió nhẹ, một chút nắng ấm, một chút phấn khích của sự trùng hợp ngẫu nhiên vô tình. Lúc bạn là một tấm giấy trắng mở cửa bước ra ngoài vùng an toàn, mọi thứ đều có thể dễ dàng khiến bạn rung động. Còn khi bạn va vấp nhiều, trải nghiệm nhiều, “spring fling” mà bạn mong đợi vào thời điểm giao mùa đôi khi không còn gói gọn trong khái niệm tình yêu nữa. Nó xuất phát từ khái niệm đơn thuần tại sao chúng ta thích mùa xuân. Bởi vì đầu tiên hết đó là sự thay đổi sau một mùa dài lạnh giá. Bạn có thể ra phố với chiếc váy hoa bằng lụa nhẹ, cất hết đi những đôi tất dài dày để xỏ chân vào đôi sandals quai mảnh màu tươi sáng. Những hương thơm đậm nồng của mùa đông sẽ nhường chỗ cho sự ngọt mát trong lành của Coco Mademoiselle, của Feerie Van Cleef Arpels, của Kenzo Fleur de Thé… Không khí dịu dàng cũng khiến mọi người cởi mở với nhau hơn, nhẹ nhàng và thân thiện hơn. Spring fling bấy giờ hoá ra chỉ là bất cứ điều gì, cho dù là đơn giản nhỏ bé nhất, khiến bạn cảm thấy bình yên. Từ một khu vườn nhỏ trong nhà được trang trí lại, từ chiếc váy mới đổi sắc màu, từ một tin nhắn từ người bạn cũ, từ một khúc nhạc phát vô tình trên radio…, tất cả đều có thể trở thành spring fling trong lòng bạn.
Tôi đã về đến nhà. Ngày mai thời tiết sẽ khác đi. Thời gian thực ra năm nào cũng tuần hoàn đều đặn như thế. Nhưng ai ai cũng chờ đợi đến khoảnh khắc giao mùa…để khác đi. Bởi một chút thay đổi cũng đủ để khiến niềm hi vọng như cái mầm cây xinh đẹp nảy mầm trong lòng mỗi người. Hi vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn, những điều bất hạnh, xui xẻo, nỗi buồn, sự thất vọng…sẽ không còn nữa, trả lại sự an nhiên xinh đẹp trở về. Sự hi vọng, chẳng phải là điều tuyệt vời nhất hay sao? Thần thoại Hy Lạp kể rằng khi thần Zeus tạo ra chiếc hộp chứa đầy nỗi thống khổ, tội ác, chiến tranh, tính ích kỷ, lòng hận thù…cho nàng Pandora mang xuống trừng phạt loài người, ông chỉ để vào đấy duy nhất một điều tốt đẹp. Đó chính là sự hi vọng. Có lẽ vậy, mà tôi tin, spring fling chính là khởi đầu hoàn mỹ cho tất thảy vì những rung động ấy chứng minh bạn vẫn còn niềm tin vào những điều hạnh phúc diệu kì.
Happy Spring Fling!
Camelia/STYLE MAGAZINE
FOLLOW US